Năm phút...mười phút...thời gian dần trôi qua. Thế nhưng không gian xung quanh vẫn chìm vào im lặng, không có một tia động tĩnh.
Đám người Tần Minh cũng không dám mở miệng nói chuyện. Không khí dần dần trở lên quỷ dị, làm cho tâm thần đám người trở lên không yên.
“ Tam thúc, thật...” cuối cùng Tần Minh không chịu được sự im lặng mà mở miệng nói chuyện.
Vèo ~ vèo ~
Giống như đã chờ đợi khoảng khắc này từ lâu, ngay khi Tần Minh mở miệng. Một đạo bóng đen ẩn thân trên tán cây lao ra, hưởng thẳng đến Tần Minh mà đến.
“ Cẩn thận” Tần Dạ Huyền mở miệng nhắc nhở.
Bản thân cũng vội vàng điều động Linh thú đến cản trước mặt Tần Minh. Nhưng bóng đen lao đến quá nhanh, Đại Lực Ngưu lại yếu về mặt tốc độ, đến chậm nửa nhịp.
Rắc ~ rắc ~
Một âm thanh nghe như tiếng xương gãy vang lên, mọi người vội vàng nhìn qua. Sau khi quan sát rõ tình hình, đoàn người cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Bởi vì không biết do may mắn hay thật có kĩ năng điều khiển, mà Cốt Binh lại vừa vặn chặn giữa Tần Minh với bóng đen kia.
Trước ngực cốt binh hiện giờ đã thiếu đi một số khúc xương và những phần xương đó hiện giờ đang nằm yên trên mặt đất.
Mặt vết thương của Cốt Bĩnh nhẵn nhụi, không có một tia gồ ghề. Rõ rằng là bị vật sắt nhọn cắt đứt một cách nhẹ nhàng.
Sau khi tập kích hoàn thành bóng đen lại lao về phía bóng tối, rõ rằng là muốn ẩn nấp tìm cơ hội tiếp theo.
Thế nhưng đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-dai-su-ki/1706696/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.