Bạch Du phi thân nhanh chóng về phía trước, đằng sau hắn là một còn lợn rừng thân cao bốn mét. Bắp thịt thô to, bị một tầng đất đá bao phủ như là một lớp giáp tự nhiên. 
Hai cái răng nanh nhô cao về phía trước, đỉnh răng nhọn hoắc, sáng bóng. Đừng nói là con người, cho dù là linh thú bị cái răng đó xiên trúng thì cũng ăn không tiêu. 
“ Chết tiệt con lợn thối, dai như đỉa. Chẳng phải chỉ là một cây Hãn huyết thảo thôi sao, làm gì mà đuổi theo không bỏ cơ chứ” Bạch Du quay đầu nhìn về phía sau, cắn răng mắng thầm. 
Trên tay Bạch Du đang cầm một cây thảo dược chỉ cao cỡ hai gang tay, toàn thân đỏ chót. Cành lá có huyết vân lưu chuyển trông hết sức thần dị, đây chính là Hãn Huyết Thảo. 
Con lợn đang đuổi theo Bạch Du là một con Trọng Thổ Trư, nhất phẩm linh thú. Da giầy, thịt béo sức phòng thủ biến thái, là một linh thú khó chơi. 
Tính từ lúc mà Hồng Nhật Đường Lang và Thực Cốt Điệp lưỡng bại câu thương đến lúc này cũng đã gần ba canh giờ, Bạch Du lựa chọn một hướng xuất phát cho đến bây giờ. 
Trên đường đi hắn cũng gặp một ít thảo dược, tuy chỉ là cấp thấp nhưng đối với hắn cũng là một khoản thu nhập ổn thỏa, hắn bắt đầu vừa đi vừa thu thập thảo dược. Nếu có linh thú thủ hộ hắn sẽ tìm cách nhẹ nhàng vòng qua, không kinh động đến chúng. 
Mới vừa này hắn thấy Hãn huyết thảo nằm lẳng lặng dưới một bụi cỏ, sau khi quan sát một hồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-thu-dai-su-ki/166240/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.