Sau khi thi săn kết thúc, Cảnh Vương và Lục hoàng tử cùng nhau trở về.
Dù bình thường Lục hoàng tử có giả vờ giỏi đến đâu, nhưng sau khi bị một người câm vượt qua, gã gần như không thể duy trì biểu cảm bình thường nữa. Trước đây khi còn Tam hoàng tử, cùng lắm gã cũng chỉ là trợ thủ của Tam hoàng tử thôi. Nhưng trên phương diện săn bắn này gã lại rất giỏi, cơ mà không dám biểu hiện quá nổi bật để tránh Tam hoàng tử nghi ngờ. Còn lần này, cuối cùng gã cũng có thể tự tranh đấu vì mình nhưng gã lại không ngờ rằng Cảnh Vương cũng sẽ tham gia.
Thế nhân không biết Lục hoàng tử thiện cưỡi ngựa bắn cung cũng như Lục hoàng tử không biết, Cảnh Vương là người có tài, dù sao thì trước kia Cảnh Vương cũng không tham gia mấy cái hoạt động như săn bắn này. Vì để bản thân có được thứ hạng tốt, Lục hoàng tử đã đến từ rất sớm. Khi tiếng trống báo hiệu cuộc săn bắt đầu, gã là người đầu tiên lên ngựa xông ra, không giống như Cảnh Vương mang theo cả gia đình nhàn nhã đến bãi săn. Những người khác đã bắt đầu từ lâu rồi.
Hội săn bắn không hề có quy tắc nào bắt tất cả mọi người bắt đầu cùng một lúc mà nó chỉ tính tổng số lượng con mồi sau cùng. Nói cách khác, cho dù có người đến muộn, chỉ cần có năng lực, vẫn có thể đạt được xếp hạng không tồi. Đương nhiên đây chỉ là lý thuyết thôi, trước kia trường hợp như vậy là chưa từng xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-trong-long-ban-tay-bao-quan-tan-tat/3509025/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.