Đại vô liêm sỉ, đây là hắn đang câu cá à!
Lý Ngư bị Cảnh Vương chọc cho cười, cậu chần chừ một lúc rồi dùng vây cá víu chặt lấy ống tay áo buộc trên sào tre.
Cảnh Vương thử thu sào tre lại, Lý Ngư khẽ bước, đi theo sào tre tới chỗ Cảnh Vương.
Cảnh Vương không câu cá nhưng cậu lại mắc câu.
Cảnh Vương đặt sào tre qua một bên rồi vươn tay ra lần nữ. Lần này, Lý Ngư giơ vây cá ngắn cũn, bóng loáng của mình ra, Cảnh Vương không chút do dự nắm lấy.
Em đừng sợ. Cảnh Vương vỗ vây của cậu.
Đây là động tác nhỏ mà Cảnh Vương thường làm, Lý Ngư tuyệt đối sẽ không bao giờ hiểu sai.
Tên ngốc... Lý Ngư thầm nghĩ, rõ ràng là em thấy ngài sợ mà.
Cậu không trốn nữa, đội chiếc khăn vải nhào vào lòng Cảnh Vương.
Ở dạng người cá, phần trên cậu sẽ rất dễ bị thiếu nước nhưng phân dưới lại có đôi chân linh hoạt.
Cảnh Vương sợ cậu không thở được nên luôn ở trong nước với cậu.
Thỉnh thoảng Lý Ngư sẽ bơi vài vòng, cá người chủ yếu dựa vào vây và hai chân đạp nước, bơi. Vì ao này không sâu nên Lý Ngư thường xuyên lười biếng, cậu dứt khoát giẫm chân xuống đáy nước bước đi, phát huy sự dở dở ương ương đến mức cao nhất.
Lý Ngư dạo chơi trong ao, còn trẻ con hắt nước lên người Cảnh Vương, giẫm mạnh lên chân của hắn rồi bỏ trốn.
Sau đó cậu bị Cảnh Vương vô cảm nắm lấy mắt cá chân, kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-trong-long-ban-tay-bao-quan-tan-tat/2722156/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.