Ban đầu Lý Ngư còn đang chuyên chú gặm chân dê, bỗng cái bị chiếm tiện nghi thật lớn, vừa thẹn vừa bực.
Cậu cảm thấy nguyên tác đúng thật lừa người, bằng không sao mà Sở Yến Vũ tách ra lại thành một đóa hắc liên hoa còn Cảnh Vương - một người được thiết lập là bạo quân, thực ra lại là một tên đáng ghét đáng ghét thích ăn đậu hủ, ngay một bữa cơm thôi mà cũng muốn thân thiết với cậu, còn có để cho người sống không hả!
Hơn nữa còn làm trò thân mật ngay trước mặt Diệp thế tử và công chúa Kim Tuyệt —— Lý Ngư tự an ủi mình không kịp được tốc độ bắt nạt của Cảnh Vương, công chúa Kim Tuyệt thì vẫn đang vùi đầu dùng bữa hệt cậu, không biết nàng có nhìn thấy không, nhưng khi nhìn bộ dáng trừng mắt như bị sét đánh của Diệp thế tử thì cậu chắc chắn là y thấy rồi, hu hu hu cậu, cậu về sau sao dám gặp người chứ!
Đáng ghét!
Lý Ngư giơ mu bàn tay lên, căm giận lau miệng bị tên khốn kia hôn, hai mắt trợn to, tia lửa bắn khắp nơi!
Lúc cậu không bình tĩnh đã từng đá hắn sau đó lại hối hận rồi, cậu không thể lại tiếp tục mất bình tĩnh nữa, càng không thể tùy ý động võ.
Và, thành thật mà nói, sử dụng vũ lực cũng vô dụng. Cảnh Vương cường tráng hơn cậu, xách cậu hệt như xách gà ấy, hức!
Cảnh Vương thấy bộ dáng cậu xù lông nhưng không thể không nhịn, hắn nhịn không được mỉm cười.
Có lẽ bé cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-trong-long-ban-tay-bao-quan-tan-tat/2722082/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.