Ngay chính Cảnh Vương cũng không rõ vì sao mình lại có tình cảm như vậy với Cá Nhỏ, tính ra, số lần hắn với Cá Nhỏ hình thiếu niên gặp mặt ít đến mức chưa đếm hết nổi bàn tay, nói chuyện còn ít hơn. Lúc đầu, hắn với đối với thiếu niên nhiều lần chạy trốn khỏi tay hắn chỉ có ngạc nhiên, cũng không có thân thiết như vậy, nhưng sau khi thiếu niên cứu hắn, hắn lại biết thiếu niên này hóa ra là Cá Nhỏ vẫn luôn bầu bạn với hắn ngày đêm thì hắn đã không tự chủ mà để ý đến cậu.
Bởi vì dù là người hay là cá thì hắn cũng sẽ nguyện ý đối xử tốt với cậu.
Cảnh Vương giấu giếm, âm thầm quan sát Cá Nhỏ trong bóng tối, dần dần phát hiện không ít bí mật của Cá Nhỏ.
Cá Nhỏ rất thích ăn, nhờ bánh hoa đào mà hắn mới phát hiện được điều đó, đã lâu rồi mình không cầm thức ăn đùa cá nay lại trơ mắt nhìn Cá Nhỏ vì một chút thức ăn mà hóa hình, mà một ngày chỉ có thể biến một lần, cho dù hắn có cho Cá Nhỏ bao nhiêu thời gian thì cũng chỉ biến hình được ước chừng một canh giờ là lại trở về nguyên hình. Một khi cậu biến trở về, hắn có cho đồ ăn ngon thể nào đi nữa cũng không biến lại được. Cá Nhỏ hình như cũng rất quyến luyến lấy hình người, dường như không phải là cá không muốn biến mà là cậu không biến được.
Vậy nên Cảnh Vương suy đoán, có lẽ là con cá này, một ngày chỉ có thể biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-trong-long-ban-tay-bao-quan-tan-tat/2722033/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.