Editor: Dạ Nguyệt Vy
Beta: Angelina Yang
"Lúc trước đã nhìn thấy rồi." Phượng Phi Bạch tránh né móng vuốt của nàng, không thèm để ý chút nào mà nói.
"Đã thấy thì cũng không thể nhìn tiếp nữa!" Ninh Khanh Khanh thấy ánh của mắt hắn không chịu dời đi, vẫn cứ như vậy, không kiêng nể gì đảo tới, xấu hổ đến nỗi cổ đều đỏ lên. Thân thể bổ nhào về phía trước, dán lên trên người của hắn, góc độ như vậy, cũng sẽ không sợ bị hắn nhìn thấy cảnh xuân.
Nhưng nàng không biết, như vậy so ra còn nguy hiểm hơn.
Thân thể mềm mại liền như vậy đụng vào, mắt Phượng Phi Bạch giật giật, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như trước, chỉ là lúc nói chuyện, âm thanh có chút trầm, "Ngươi đây rốt cuộc là muốn cho ta xem, hay không muốn cho ta xem?"
Bộ ngực rắn chắc kia hoàn toàn không mềm mại như của chính mình, đụng phải cũng có chút đau.
Tim Ninh Khanh Khanh đập to thình thịch, đang lúc nửa đêm, dường như cũng chỉ nghe được nhịp tim của nàng biến đổi, nhắc nhở tình cảnh của nàng.
"Ai, ai muốn để ngài nhìn thấy. . ."
"Vậy ngươi vẫn còn dán chặt như vậy?" Phượng Phi Bạch chau mày.
Kề sát như vậy, hắn một chút phản ứng cũng không có. Chỉ có tim của nàng đập gia tốc, còn hắn, âm thanh tim đập một chút cũng nghe không được.
Không đúng, gần như vậy, coi như hắn không kích động, không hưng phấn, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng vừa lúc ở trước ngực hắn, cũng có thể có thể nghe được ngực hắn nảy lên.
Đột nhiên nhớ lại, thân thể của hắn là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533443/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.