Edit : Vĩnh Hoài An
Ninh Khanh Khanh cúi đầu cầm mấy thỏi vàng vụn, sau khi định bỏ vào trong Giới Chỉ. Nàng lại phát hiện trong đống vàng lộ ra hai con mắt tròn thô lố.
Nàng bị dọa đến hoảng sợ, suýt kêu lên thành tiếng. Nhưng rồi lại thấy Tiểu quỷ kia chỉ là có kích cỡ to bằng bàn tay nên cố nhịn xuống không kêu. Nàng đưa tay xách Tiểu quỷ kia từ trong cái rương vàng vụn thứ hai , rồi đặt ở trên cái rương thứ nhất, lập tức trong lòng thầm kêu lên một tiếng
Thật xấu a!
Thân thể gầy guộc nhỏ nhắn, lông bẩn thỉu, một dúm màu vàng, một dúm trắng nhờ nhờ dán bết ở trên người,trông lưa thưa lác đác để lộ ra da thịt màu hồng, nhìn thấy thật giống như bị mắc bệnh chốc đầu.
Sau lưng là cái đuôi nhỏ thật dài, rủ xuống đến giữa hai chân sau. Nhìn qua thì thấy có điểm giống như con chó nhỏ, nhưng mà lại không giống.
Một đôi mắt tròn thô lố, trái lại tựa như nước lóng lánh nhìn rất dễ thương. Đáng tiếc cái đầu quá lớn, khiến cho nhìn ánh mắt kia, rốt cuộc cảm giác được có hơi quái dị không hợp với đầu.
Lúc nhìn Ninh Khanh Khanh , Tiểu quỷ này vẫn không nhúc nhích, tứ chi ngồi xổm xuống, gắt gao ôm chặt một cái hộp nhỏ dưới chân nó.
Nói đến cũng kỳ quái. Nó bé xíu xiu, gầy yếu đến như vậy. Thế nhưng lúc Ninh Khanh Khanh nhắc nó lên, nó vẫn còn ương ngạch che lấy cái hộp nhỏ bằng thân bé xíu của mình.
Chẳng lẽ bên trong có bảo bối gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533395/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.