Ninh Khanh Khanh giơ lên ngón trỏ thon thả, lắc qua lắc lại mấy cái, "Ngươi không nên gấp gáp, hiện tại nói ra, sẽ không đạt hiệu quả cao được. Đợi đến khi tiểu hội linh kỹ diễn ra mới là thời cơ tốt nhất a!" 
Nhìn nàng có dáng vẻ thần bí như vậy, mặc dù Vân Triệt trong lòng hiếu kỳ, suy nghĩ một chút, vẫn gật đầu, "Được, ta sẽ chờ thêm chút nữa xem sao." 
*** 
Thanh Khê ở phía tây Kinh thành, nói là khê (suối),thật ra thì giống sông hơn. Dựa vào tên này, có lẽ trước kia chắc hẳn là dòng suối. Bởi vì lượng nước về quá nhiều, sự tác động của lượng mưa cùng với các yếu tố khác dẫn đến sự mở rộng của dòng suối, dần dần biến thành một con sông lớn như hiện nay. 
Cảnh vật xung quanh dòng suối rất đẹp, bãi cỏ lớn tươi tốt, xanh ngắt tỏa ra mùi hương tươi mát mới mẻ. Cùng với rừng cây thẳng tắp bên cạnh làm cho khu rừng cỏ này trông giống như ở dưới bóng râm của một chiếc ô thiên nhiên cỡ lớn 
Dù là ánh nắng gay gắt của mùa hè đi nữa, cho đến xế chiều, những tia nắng mạnh, dữ dội cách mấy cũng không tạo ra ảnh hưởng nguy hiểm gì ở nơi này. 
Xuống xe ngựa, còn chưa đến gần, đã có thể nghe được bên trong truyền đến tiếng nói chuyện, tiếng cười đùa thích thú. Từ đằng xa có thể thấy được một số người đang bày trí, sắp xếp màu sắc phù hợp cùng với các đồ vật. 
Toàn cảnh nơi đây tạo cảm giác giống như tiệc rượu cocktail ngoài trời của phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533374/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.