DƯƠNG THIẾU THẦN kì quái hỏi : “ Chẳng lẽ ngươi không biết các món ăn của hoàng cung và vương phủ đều do cửa hàng đặc biệt cung cấp a, cần gì phải ra ngoài phủ để mua đâu!Đây là điều ai cũng biết nha!”
Ninh Khanh Khanh vốn không biết chuyện đời liền nhìn chăm chú Phượng Phi Bạch , nàng cảm giác được đang có cái bẫy được giăng ra chờ nàng “ Chính Vương Gia kiếm cớ đuổi Vương Đại đầu bếp, là người cho ta bạc và sai ta đi mua thực phẩm, ngươi nói ra những lời này là có ý tứ gì ?”
“Cho ngươi bạc là cho ngươi đi mua thức ăn làm cho mình ăn, từ khi Vương đầu bếp bị sa thải , thức ăn cho người hầu trong phủ không ai làm ” Phượng Phi Bạch đứng lên , ống tay áo rộng rãi lướt qua mặt Ninh Khanh Khanh . Nó chạm vào làm ngọn lửa nhỏ trong lòng Ninh Khanh Khanh chợt bùng lên dữ dội.
Sau khi tiêu xái bước đi được hai bước , hắn dừng một chút, quay đầu nhìn khuôn mặt nhỏ ai oán của Ninh Khanh Khanh mà buông tiếng thở dài với những âm thanh nhỏ mà đầy vẻ cảm thán.
"Nếu không phải chỗ bị mất chính là tiền mua thức của ngươi, Bổn vương còn nghĩ đến ngươi ăn vụng ở bên ngoài rồi nói dối mất trộm, nghĩ muốn lừa bịp tống tiền Bổn vương đây."
Ninh Khanh Khanh tức tối ấm ức nhào lên chiếc giường êm, vẻ mặt căm uất.
Phượng Phi Bạch cái...tên Vương bát đản này, hắn chính là cố ý đùa giỡn nàng đây! Trước nói nhiều lời lường gạt nàng như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533368/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.