Edit : thu thảo
Liền vào thời khắc nguy cơ, đột nhiên, một bóng người như Thiên Nhân ( người trời) xuất hiện. Hàn quang lướt nhanh qua, đại hoàng cẩu ( chó vàng lớn) , lại bì cẩu ( chó trụi lông) , hoàng thử lang (chồn ) đều bắt đầu đau đớn kêu lên thảm thiết, rồi liên tiếp té trên mặt đất.
"Ngươi là ai?" Nếu như Võ Linh bị thương, chủ nhân của nó cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng. Võ Linh của ba người kia bị nhát kiếm chém tới làm trọng thương, khiến chúng đau đến sắc mặt đều trắng bệch.
Nam nhân mặc trường sam màu thiên thanh, mặt đẹp như ngọc, đường nét tuấn tú, trong tay cầm một thanh trường kiếm lưỡi bạc, kiếm quang phóng ra bốn phía, khí lạnh làm người ta rét run. Nó hắt vào trong đôi mắt ôn hòa làm nhuốm một phần cảm giác lạnh buốt "Ba người các ngươi lại dám bắt nạt một nữ nhân ngay bên đường!"
"Vân Triệt!" Ninh Khanh Khanh nhìn thấy hắn đến, trong lòng vui vẻ. Chỉ hai bước đã chạy đến đứng lại bên cạnh hắn.
Vân Triệt tiến lên một bước, che cho nàng ở phía sau, khi nhìn Ninh Khanh Khanh thì khóe miệng dịu dàng cong lên "Có bị thương không?"
"Không có gì." Ninh Khanh Khanh nhặt cái rổ lên, vọt tới trước mặt ba người kia , ra sức đá cho hả giận "Cái đồ đại hoàng cẩu nhà ngươi. Ai cho ngươi trêu chọc ta, cho ngươi đánh ta! Hãy xem tiểu cô nãi nãi đá đến mẹ - ngươi đều không nhận ra ngươi!"
Cho đến lúc đá không còn sức lực, Ninh Khanh Khanh mới thu chân lại, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533364/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.