"Hừ, hông phải quá keo kiệt rồi sao . Cấp cho nàng năm mươi lượng, còn muốn mua thịt mua cá, vậy nàng còn lại bao nhiêu nước uống chứ?" Ninh Khanh Khanh nhỏ giọng hừ hừ rồi mới hỏi đường đi tới chợ, từ chỗ vương phủ đi tới chợ kia, cũng rất xa.
Cũng may Ninh Khanh Khanh là vừa đến thế giới này, đối với tất cả mọi thứ đều có cảm giác mới mẻ. Nàng yên lặng đi trên đường, mà cũng không có cảm giác chán nản. Coi như đây là chuyến đi du lịch , thuận tiện nhìn cảnh vật một chút.
Lúc nàng đang vui sướng và thoải mái thưởng thức cùng đánh giá hình hài bàn đầu của kiến trúc cổ đại thì một tiếng cười hân hoan truyền đến từ phía sau.
"Ơ, đây không phải Đại tiểu thư của Lâm gia sao?"
Một nam nhân mặctrường sam màu da cam, mái tóc trên đầu chải đến bóng loáng, vẻ mặt ngả ngớn, gọi Ninh Khanh Khanh.
Nàng liền đảo mắt quét nhanh qua. Chỉ thấy tên kia gương mặt đỏm đáng, Ninh Khanh Khanh liền xác nhận chính mình không nhận ra hắn. Nhưng mà người nàythoắt cái đã đến, nàng nhíu mày, hắn tới làm gì.
"Phải thì làm sao?"
Nam nhân kia không nghĩ tới mở mồm chào thì lại nhận được một câuhỏi như vậy, hắn liền ngẩn người. Sau đó lại nở nụ cười càng làm cho người ta buồn nôn thêm, :
"Lâm đại tiểu thư không nhớ rõ ta sao? Chúng ta ở trên yến hội từng có gặp mặt một lần."
"Không nhớ rõ."
Tên nam nhân này,một chút cũng không cảm thấy được lời này có cái gì, cười rất nhẹ nhàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533362/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.