Edit : maicuc13
Mà hắn, chính là hình ảnh cho nhân vật chính độc nhất vô nhị.
Cực phẩm a, thật sự là cực phẩm.
Nụ cười rành rành gian xảo kia đập vào mắt thiếu nữ nào đó đang ngồi trong xe ngựa, lại thêm đôi mắt nheo nheo cùng với khóe miệng khẽ giần giật. Toàn bộ biểu hiện trên khuôn mặt đó khiến những người nhìn thấy đều có vài phần phát run tóc gáy.
Phượng Phi Bạch hơi nghiêng nghiêng đầu, đôi mắt bất động. Một âm thanh lạnh như băng phát ra rất thấp từ bạc môi “Khống chế vẻ mặt một chút”.
Nếu thực sự là một pho tượng ngồi không mở miệng, hoặc là một bức họa thì liền tốt rồi!
Nhưng vừa mới mở miệng liền phá hư cảnh đẹp!
Ninh Khanh Khanh liền đàng hoàng thu hồi ánh mắt, phát hiện chính mình không để ai đó ngộn nhận rằng nàng là một sắc nữ đi. Mặc dù nàng có nhìn lén nhưng chỉ đơn thuần là đang thưởng thức và đánh giá mà thôi.
Phượng Phi Bạch sau khi nói xong lại bất động, làm khó cho Ninh Khanh Khanh.
Giờ mớiđén lúc cầm lấy, có thể sờ sờ đôi chân cực dài của mỹ nam , có lẽ khiến nàng hơi chút nhiệt tình hơn.
Chính là một khắc canh giờ sau, cánh tay của nàng không còn chút khí lực nào, nàng từ từ thả chậm cánh tay. Ngón tay liền nhấn tùy tiện vài điểm trên đôi chân dài, xem như xoa bóp.
"Không có tí sức lực nào?" Phượng Phi Bạch hơi nhấc chân, kê lên trên đầu gối của Ninh Khanh Khanh.
Một cỗ áp lực cực lớn từ bốn phương hướng đến, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533356/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.