Edit :Hoắc Nguy
Thiếu niên cười nói: “Ta là ngũ hoàng tử của Đằng Vân Quốc, Vân Triệt. Năm năm trước cùng nhau trao đổi với Cửu Hoàng Tử Thiên Thịnh, đến quốc gia của hắn học tập.”
Cùng Thiên Thịnh cửu hoàng tử trao đổi học tập? Hắn cũng không phải đi thi tiến sĩ, làm sao có thể được?
Ninh Khanh Khanh cũng có hiểu biết hơn người, suy nghĩ một chút liền thấu hiểu, hóa ra Vân Triệt này là hoàng tử của hai nước cùng trao đổi, cũng chính là con tin của hai nước với nhau.
"Thật ngại quá, ta mới từ nông thôn tới, vì vậy cái gì cũng không biết, nếu có gì xúc phạm tới ngươi, thì hãy thứ lỗi cho ta.” Ninh Khanh Khanh xin lỗi.
“Không quan hệ.” Vân Triệt thấy nàng hơi thấp thỏm, đôi mắt nhã nhặn cười một cái rồi nói trấn an: “Mới rồi trên yến hội, lời ngươi nói ta đều nghe thấy được. Ngươi mới từ trang viên nhà họ Lý đến kinh thành, không biết những điều này là chuyện bình thường.”
Nét tươi cười trên gương mặt vô cùng chân thành, tự nhiên, Ninh Khanh Khanh nhìn tới không muốn chớp mắt. Lại nhớ ra những hành động của mình trên yến hội đều bị hắn nhìn thấy, trong lòng có cảm giác hối hận, lại thấy hơi nhức đầu.
“Hì hì, trong yến hội có chuyện gì, ngươi không cần để ý hay quan tâm đến, ta bình thường cũng không phải như vậy.”
“Kỳ thật ta cảm thấy ngươi, ừm,… vô cùng dễ thương.” Vân Triệt cười khẽ, tiếng cười như tiếng nước chảy róc rách, chảy tới nội tâm của Ninh Khanh Khanh.
“Vậy thì ngươi thật là tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533346/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.