Edit : huyền trân 205
"Khởi bẩm bệ hạ, Thất vương gia cao quý tuấn tú như thế, thực lực lại hơn đời, tiểu nữ đã sớm ái mộ không thôi. Chỉ là trong lòng hiểu được Thất vương gia và tiểu nữ, cho dù là thân phận hay địa vị, đều cách biệt một trời, nên không dám trèo cao."
"Ha hả, thì ra là thế." Thiên Thịnh Đế dường như rất có hứng thú tò mò đối với người trẻ tuổi, "Phi Bạch, khổ tâm này của nàng, ngươi thấy thế nào?"
Nàng thổi phồng Vương Gia ti tiện lên cao như vậy, lại hạ mình xuống thấp, cuối cùng hắn cũng vừa lòng chứ.
Không phải chỉ là phun mấy ngụm nước miếng trên tay hắn thôi sao, có cần nhỏ mọn, giày vò nàng như vậy không!
Đồ Vương Gia ti tiện lòng dạ hẹp hòi lời nói ác độc!
Đối diện với thiếu nữ ngoài mặt cười lấy lòng, dáng vẻ nịnh nọt và cung kính, nàng vốn cho là chính mình che dấu rất tốt. Nhưng không biết trong đôi mắt sáng ngời kia lại hiện ra sự quật cường và không chịu phục rất rõ ràng.
Ninh Khanh Khanh có một loại dự cảm không tốt, trên thực tế kể từ khi nàng gặp vị Vương Gia ti tiện này, dự cảm không tốt luôn xoay quanh trong lòng nàng .
Phượng Phi Bạch ở trong ánh mắt cảnh giác của nàng, đôi mắt thanh tú nheo nheo, hàm răng trắng lóa ló ra từ làn môi đỏ, đặc biệt tỏa sáng dưới ánh mặt trời, làm cho người ta muốn phát điên
"Vốn Bổn vương còn muốn cân nhắc đến sự ái mộ của ngươi một phen, nhưng ngươi đã cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533344/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.