Edit: Tiểu Thư Xà
Đợi đến lúc ly trà bên cạnh đã đổi đến bốn lần, trước cửa rốt cuộc cũng có chút động tĩnh, cùng một trận bước chân vội vã, đầu tiên tiến vào một nam tử trung niên mặc cẩm y màu nâu, râu ngắn, mặt mày sáng sủa, tướng mạo lịch sự, vừa vào đại sảnh, thấy Trữ Khanh Khanh liền lộ vẻ mặt không vui,
"Khinh Khinh, cha không phải đã nói với con, mới từ điền trang trở về, không được chạy loạn sao? Con mấy hôm nay đi đâu, khiến cha lo lắng gần chết!"
Khanh Khanh?
Chẳng lẽ tên thân thể này cũng giống mình.
Thật ra thì đây chỉ là trùng hợp, ban đầu cái di nương kia là từ trong thanh lâu ra, sinh một nữ nhi, đưa đến cho Lâm Bất Vi. Lâm phu nhân vừa vặn ở bên cạnh, liền tùy tiện lấy cho nàng một chữ 'Khinh'.
Châm chọc nàng mệnh yếu, người bình thường, địa vị thấp, cả đời cũng chẳng quan trọng.
Cùng với tên của Trữ Kanh Khanh, ý tứ hoàn toàn bất đồng.
Nhưng bây giờ Trữ Khanh Khanh cũng không biết cái tình huống gì, nàng không đứng lên nghênh đón nam nhân trung niên, cũng không phản bác lời hắn nói, chỉ nhìn nam tử trung niên kia, lẳng lặng nghe hắn nói.
Lâm Bất Vi thấy Trữ Khanh Khanh không ý phản bác mình, lúc này có chút hài lòng, xem ra mình suy đoán cũng không có sai, đây chắc chắn là một người muốn leo lên Lâm gia, vì vậy càng bày ra phong thái phụ thân uy nghiêm,
"Con giờ đã là đại cô nương, lại chạy loạn nơi khác. Mấy ngày nay ở bên ngoài, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sung-manh-phi-cho-goi-doc-vuong-yeu-nghiet/1533323/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.