Trong mắt Diêm Hạc, tiểu quỷ vô cùng cao quý.
Những kỳ trân dị bảo kia đều phải tuyển chọn tỉ mỉ, phải là quý nhất mới có thể dâng cho tiểu quỷ.
Anh không hề biết rằng trong phòng game trên lầu hai, tiểu quỷ vì một skin năm mươi tám tệ mà anh dũng làm đủ loại nhiệm vụ để nhận thưởng.
Diêm Chương thấy mấy nhiệm vụ kia toàn là chạy đến từng bản đồ để gắn thẻ, không chỉ phiền phức mà còn rất phí thời gian.
Biết tiểu quỷ làm nhiệm vụ để lấy skin năm mươi tám tệ, Diêm Chương hời hợt nói: "Ngài cứ nạp tiền là được rồi. Mấy nhiệm vụ kia mất thời gian lắm, đừng làm nữa, chơi game với cháu nè."
Tiểu quỷ tiếc nuối nói: "Nhưng chạy hết bản đồ sẽ được nhận skin miễn phí đó."
"Skin này còn có đôi cánh to nữa...... đẹp hơn skin thưởng lần trước nhiều......"
Nghe vậy Diêm Chương vung tay mua skin tặng tiểu quỷ rồi rủ cậu chơi phó bản.
Thấy đôi cánh vàng lấp lánh hiện ra trên màn hình, tiểu quỷ nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Vậy chơi trước đi. Tạm thời ta nợ cháu skin, chờ ta làm nhiệm vụ để dành đủ tiền sẽ trả lại cháu."
Cậu phấn khởi nói: "Giờ ta để dành được kha khá rồi, mỗi ngày online đều nhận mười xu."
"Có chứng minh thư sẽ được nhiều hơn, tiếc là ta không có thẻ căn cước......"
Nghe tiểu quỷ đòi trả tiền skin cho mình, Diêm Chương định nói khỏi cần trả, nhưng nghe tiểu quỷ nói mình không có thẻ căn cước thì trong lòng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449917/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.