Diêm Hạc không quan tâm tiểu quỷ đứng đắn nào yêu đương với Diêm Vương.
Anh ngồi trên giường, đưa tay nắm lấy cổ chân tiểu quỷ rụt lại phía sau rồi an ủi cậu: "Là tiểu Diêm Vương. Không phải Diêm Vương đâu."
Tiểu quỷ càng thêm chết lặng, đờ đẫn thì thào: "Tiểu Diêm Vương?"
Diêm Hạc gật đầu rồi tiếp tục an ủi cậu: "Vẫn chưa nhậm chức. Có thể gọi là nhân viên ngoài biên chế, khi nào nhậm chức cũng chưa biết nữa."
Vẻ mặt tiểu quỷ chết lặng, hoảng hốt thì thào: "Quan mới đến đốt ba đống lửa. Khi nào anh sẽ đốt tiểu quỷ tôi đây?"
Diêm Hạc: "......"
Anh ngồi trên giường, bàn tay siết chặt cổ chân tiểu quỷ trong tay: "Chẳng phải đại nhân nói quan lớn hay nhỏ cũng là làm việc cho dân sao?"
Tiểu quỷ khóc không ra nước mắt, bị nắm cổ chân nên không nhúc nhích được, bi thương nức nở: "Nhưng anh đâu có nói với tôi chức quan lớn của anh là Diêm Vương......"
Trước khi quen biết Hắc Bạch Vô Thường, cậu và A Sinh chỉ là tiểu quỷ bôn ba khắp nơi tìm nhang.
Đừng nói Diêm Vương mà chỉ gặp quỷ sứ bình thường cậu và A Sinh cũng phải chạy xa năm dặm, sợ quỷ sứ ngửi thấy âm khí trên người mình.
Diêm Vương lại càng không dám nghĩ đến.
Tiểu quỷ càng nghĩ càng bi thương.
Thì ra bấy lâu nay mình vẫn luôn ngủ chung với Diêm Vương.
Cậu nhịn không được thút thít mấy tiếng, nhớ lại thời gian qua mình hở chút lại leo lên đầu Diêm Hạc, cưỡi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449914/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.