Nghe Diêm Hạc hỏi mình có bị bóng đè không, Diêm Chương đầu tiên là sửng sốt, sau đó rưng rưng nước mắt, cảm động không thôi.
Quả nhiên chú út vẫn rất quan tâm hắn mà!
Diêm Chương cảm động nói: "Có ạ, chú út, cháu từng bị bóng đè rồi......"
Diêm Hạc: "."
Diêm Chương cảm động nói tiếp: "Mà không chỉ một lần đâu ạ......"
Thấy sắc mặt Diêm Hạc càng lúc càng khó coi, hắn cứ tưởng Diêm Hạc tức giận vì mấy thứ bẩn thỉu kia làm càn quá mức.
Diêm Hạc lạnh lùng hỏi: "Cháu bị đè bao nhiêu lần rồi?"
Diêm Chương ngơ ngác chớp mắt rồi lắc đầu nói: "Không nhớ nữa ạ."
Diêm Hạc: "."
Nghĩa là bị bóng đè nhiều lần đến nỗi không nhớ luôn sao?
Diêm Chương cố gắng nhớ lại: "Hồi bé cháu hay bị bóng đè trong lúc ngủ lắm. Cảm giác như làm thế nào cũng không dậy nổi......"
Vẻ mặt Diêm Hạc hơi dịu xuống, hỏi lại hắn: "Hồi bé?"
Thấy vẻ mặt chú mình dịu bớt, Diêm Chương bưng lá bùa bảo bối gật đầu lia lịa: "Dạ......"
Tiểu quỷ bám vào vai Diêm Hạc thò đầu ra nói nhỏ: "Không phải tôi đè đâu. Tôi và A Sinh đều là quỷ tốt. Tụi tôi chẳng bao giờ dọa con nít cả."
Nghe tiểu quỷ bên cạnh kề vào tai mình khẩn trương giải thích, Diêm Hạc mềm lòng.
Anh bảo Diêm Chương đem lá bùa về phòng ngủ, Diêm Chương lập tức bưng lá bùa bảo bối của mình chạy như bay về phòng ngủ dành cho khách.
Diêm Chương về phòng rồi thành kính vái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449892/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.