Khi Mộ Bạch tỉnh dậy vẫn còn nằm trên ghế salon.
Cậu mơ màng cuộn người lại rồi trở mình, khi mở mắt ra thì phát hiện đứa bé trong ngực đã biến mất.
Mộ Bạch kinh ngạc quay đầu nhìn quanh salon nhưng vẫn không thấy đứa bé.
Đứa bé trước đó bi bô nói cảm ơn cậu tựa như một giấc mộng hoàng lương, tỉnh dậy chẳng thấy tăm hơi đâu nữa.
Nghe mấy lão quỷ nói hầu hết cô hồn dã quỷ lang thang trên thế gian vẫn còn chấp niệm chưa hoàn thành.
Hoàn thành xong chấp niệm, cô hồn dã quỷ sẽ đi đầu thai.
Chẳng biết đứa bé gào khóc vì đói bụng kia có phải ma đói không nữa.
Giờ được ăn nhang, tắm rửa, hoàn thành xong tâm nguyện nên đi đầu thai rồi.
Mộ Bạch ngồi xếp bằng trên ghế salon tắt TV, trong lòng hơi buồn bã.
Cậu và A Sinh đều là cô hồn dã quỷ lang thang trên thế gian mấy trăm năm, cũng chẳng biết chấp niệm chưa hoàn thành của mình là gì.
Đang buồn rầu suy tư thì phòng khách vang lên tiếng cửa điện tử đóng mở.
Mộ Bạch quay đầu nhìn, giờ mới nhận ra hôm nay người đàn ông về nhà rất muộn.
Mới đầu cậu tưởng người đàn ông ở lại công ty làm việc, nhưng chốc lát sau Mộ Bạch lại nhớ tới ác quỷ nào đó bắt trộm mục tiêu mới của mình lúc ba giờ sáng.
Tiểu quỷ lập tức bay tới cạnh người đàn ông rồi cúi đầu ngửi thật kỹ.
Diêm Hạc đang tháo đồng hồ trước cửa, yết hầu nhấp nhô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449826/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.