Diêm Hạc chưa bao giờ nghĩ có ngày mình sẽ giành chăn với một tiểu quỷ lúc ba giờ sáng.
Anh im lặng mấy phút rồi thử đưa tay kéo chăn mình ra khỏi người tiểu quỷ.
Không kéo được.
Thậm chí tiểu quỷ kia còn theo chăn nhích tới cạnh anh, ra sức rúc vào chăn như đang rất dễ chịu, trong mơ vui vẻ ôm chăn thật chặt.
Tiểu quỷ ở rất gần, gần đến nỗi sắp chui vào ngực Diêm Hạc, ngủ hết sức ngon lành, không hề hay biết chuyện gì xảy ra.
Diêm Hạc phút chốc cứng đờ, động tác tay cũng dừng lại theo.
Anh rất hiếm khi tiếp xúc thân mật với người khác như vậy.
Vì từ nhỏ đến lớn dễ thu hút những thứ không sạch sẽ nên ngay cả chó mèo cũng không muốn ở gần anh, từ lâu anh đã quen lẻ loi một mình.
Diêm Hạc cúi đầu nhìn tiểu quỷ trong ngực như chú mèo con lông xù thoải mái rúc vào lòng anh, hàng mi dài rậm, gò má ửng đỏ, ngủ rất ngon, khác hẳn bộ dạng nhếch nhác cách đây không lâu, có vẻ rất hài lòng.
E là ngay cả tiểu quỷ kia cũng không biết giờ mình đang nằm ngáy o o trên giường người sống.
Diêm Hạc bóp trán, nhìn tiểu quỷ bên gối hồi lâu cũng không biết là quỷ gì.
Hồi lâu sau, anh đành cầm điều khiển từ xa tăng nhiệt độ điều hòa lên, không đụng vào chiếc chăn kia nữa.
Năm giờ sáng, bình minh ló dạng, ánh hừng đông mờ nhạt lộ ra khỏi tầng mây, âm khí giữa trời đất dần tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-som-mot-chut/3449790/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.