*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trò chuyện với Lam Á xong Phương Miên mất ngủ cả đêm. Phương Miên đeo hai quầng thâm sang nhà hàng xóm nấu cơm. Hôm nay là món vịt hầm, nước dùng nóng hổi bốc hơi nghi ngút, sôi ùng ục. Cậu nằm bò lên bàn, ngẩn ngơ nhìn làn khói mờ. Chú chinchilla nhỏ đến lấy li nước cam trên khay đưa cho cậu. Phương Miên ngẫm nghĩ, xé tờ giấy ghi chú, viết: "Ông bác à, bác trai cũ của cháu bị bệnh, ngài nói xem cháu có nên đi gặp anh ấy không?"
Nếu quý ngài lắm tiền nghĩ cậu nên đi thì cậu sẽ đi thăm Mục Tĩnh Nam.
Cậu đã buông bỏ từ lâu, gặp anh cũng không sao cả.
Chinchilla nhỏ lạch bạch lên lầu để đưa tờ giấy, phải một lúc lâu mới lạch bạch đi xuống. Phương Miên cầm tờ giấy trên khay lên đọc, trên đó viết:
"Người ở quá khứ, không cần nhớ nhung. Chốc chốc hồi tưởng, chỉ thêm muộn sầu."
Không ngờ người này tàn nhẫn đến vậy. Cậu nghĩ những người ở đỉnh cao đều quyết đoán trong mọi việc họ làm, đã quyết định buông tay thì sẽ không bao giờ quay đầu. Cuộc đời đằng đẵng sót lại nhiều nuối tiếc, làm sao có thể hoài niệm tất cả? Phương Miên từng nghĩ cậu là một chú chinchilla tiêu sái nhưng có ai sẽ ngờ...
Cậu cầm tờ giấy, không khỏi nhớ đến cuộc nói chuyện ngày hôm qua cùng Lam Á.
"Ba năm rồi vẫn chưa tìm thấy Thiên Đàng sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sau/3430160/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.