*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Câu chuyện xưa kết thúc, quay trở về nhà xác im ắng. Đầu tim như bị ai đó bóp chặt, quặn thắt đau đớn tột cùng khiến Phương Miên muốn rơi nước mắt. Dù cậu biết chắc số phận omega luôn đầy chông gai nhưng cậu không thể tưởng tượng nổi Lộ Thanh Ninh lại phải chịu dày vò cùng cực như vậy. Cậu nắm cổ áo Mạc Hạo Khắc, tức giận chất vấn: "Tại sao Tô Tú dám nói dối anh ấy?"
"Nếu không có tướng quân thì bác sĩ Lộ đã chết từ lâu rồi!" Mạc Hạo Khắc bị cậu túm áo chặt đến mức khó thở, giãy giụa: "Vả lại chẳng phải bây giờ bác sĩ Lộ sống rất tốt hay sao? Tướng quân chưa bao giờ nhắc đến chuyện bác sĩ Lộ một đời chồng rồi tái giá, thậm chí còn không ghét bỏ gì bác sĩ Lộ, như vậy chưa đủ tốt hay sao!? Hai anh là bạn của bác sĩ Lộ đúng không, nếu biết điều thì mau thả tôi ra, bằng không tôi sẽ kể toàn bộ sự thật cho bác sĩ Lộ. Để xem liệu bác sĩ Lộ sau khi nghe xong còn sống nổi hay không!"
"Mày câm ngay! Ngậm cái miệng chó của mày lại, mày không xứng để gọi tên anh trai tao!"
Phương Miên lôi cây búa từ trong ba lô, vung tay định đập vào đầu Mạc Hạo Khắc. Mạc Hạo Khắc sợ sệt, run lẩy bẩy cầu xin: "Tôi im, tôi không nói, đừng gϊếŧ tôi!"
Bỗng Mục Tĩnh Nam lên tiếng: "A Miên."
"Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-sau/3430148/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.