Vân Lạc cả người run rẩy, không đủ sức đứng vững. Hắn muốn quay đầu tránh đi ánh mắt Liên Ngu Sơn nhưng vẫn không thể động
Lão thái y lui ra sau vài bước, vén trường bào, cúi đầu quỳ xuống, “Hoàng Thượng, cựu thần làm càn một lời, Liên công tử cơ thể gầy yếu, tâm mạch suy kiệt, chỉ sợ bỏ thai nhi cũng khó bảo toàn. Cựu thần cả gan, tấu thỉnh Hoàng Thượng bảo tiểu hoàng tử.” Nói xong dập đầu thật mạnh.
Phía sau, vài ngự y cũng đều quỳ xuống.
Vân Lạc nhìn về phía Vân Ly, sắc mặt ông cũng trắng bệch đến không có khí sắc, giống như ba hồn đã mất sáu phách, chỉ còn lại một cái xác trống rỗng. Vân Ly mặt trầm như nước, quay đầu đi, không nói gì.
“Hoàng Thượng…” Thanh âm yếu ớt của Liên Ngu Sơn gần như thở dài, nhưng lời gọi khẽ này rất vững vàng kiên quyết, không thể cự tuyệt.
Liên Ngu Sơn, ngươi lại bức trẫm, bức trẫm như thế…
Vân Lạc biết, nếu phải bảo vệ hoàng tử, chỉ có biện pháp cuối cùng: phẩu phúc thủ tử (mổ bụng lấy con). Nhưng nếu cứ như vậy, Liên Ngu Sơn không thể tìm đường sống.
Thanh âm Vân Lạc như bị cát đá nghiền qua, xé rách không giống lời của người, mỗi một chữ đều như cắt nát đáy lòng, hắn cắn răng phun ra hai chữ, “Chuẩn, tấu!”
“Thỉnh Hoàng Thượng rời khỏi nơi này, đừng để huyết quang bắn vào thánh giá.” Vân Ly cúi đầu nói.
“Hôm nay không ai có thể để trẫm rời khỏi nơi này.”
Vân Lạc nhìn bọn họ cho Liên Ngu Sơn uống chén thuốc giảm đau, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-quan-nhu-nui/1467619/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.