Vân Lạc nghe vậy, đau lòng khôn kể, hôn hôn trán Liên Ngu Sơn, ôm y càng chặt hơn, nhẹ giọng nói, “Ở trong mộng của ngươi, ta vĩnh viễn sẽ không đi.”
Liên Ngu Sơn không lên tiếng, bỗng nhiên trong bụng đau đớn, không khỏi giật giật.
Vân Lạc cả kinh, thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Dưới lòng bàn tay y như có sự chuyển động, xuyên qua bụng tiểu thư ngốc truyền vào tay lòng bàn tay hắn.
“Nó, nó, nó cử động…”
“Ân…” Liên Ngu Sơn yếu ớt lên tiếng, chui trong lòng ngực Vân Lạc, không nhúc nhích.
“Tiểu thư ngốc, ngươi không sao chứ?” Vân Lạc muốn buông Liên Ngu Sơn ra để xem y nhưng lại bị y ôm chặt lấy.
“Ta không sao. Lạc nhi, ngươi đừng buông tay…”
Vân Lạc đành phải ôm y, ôn nhu vuốt ve y, đến khi tâm tình Liên Ngu Sơn dần dần ổn định lại mới lặng lẽ điểm thụy huyệt của y.
Thật cẩn thận đỡ tiểu thư ngốc nằm trên giường xong, Vân Lạc bước nhanh ra khỏi phòng ngủ. Ngoài điện, tiểu thần thị Cửu nhi đang bưng thuốc bị Hỉ Hoàn ngăn ở bên ngoài.
Vân Lạc nói, “Y không thoải mái, nhanh đi tìm y quan trong thần điện.”
Tiểu Cửu hoảng sợ, nói, “Công tử ngày thường không phải do y quan Hạo Hãn thần điện xem bệnh.”
“Vậy là ai? Nhanh đi tìm cho trẫm.”
“Vâng.” Tiểu Cửu vội vàng buông chén thuốc, chạy vội ra ngoài.
Vân Lạc quay lại nội thất, thấy trên trán tiểu thư ngốc dần dần thấm ra mồ hôi lạnh, trong lúc ngủ mơ mi tâm vẫn nhíu lại.
Vân Lạc cầm tay y, lẳng lạng ngồi bên cạnh.
Qua sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-quan-nhu-nui/1467602/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.