Vân Lạc nói xong liền mang theo Hỉ Hoàn, xoay người rời đi.
Tiểu thần thị không dám thất lễ với Hoàng Thượng, nhắm mắt theo đuôi đưa tới ngoài điện, đến khi Hoàng Thượng nói, “Được rồi, quay về đi xem người kia ra sao đi.” Lúc này mới khom người đáp lại, chờ Hoàng Thượng đi xa liền vội vàng trở về cung.
“Công tử, công tử.”
Tiểu Cửu hướng quay về nội thất, Liên Ngu Sơn vẫn cuộn mình ở góc sáng sủa sau bình phong, tuy đã không còn ho khan nữa nhưng lại yếu ớt thở dốc.
“Liên công tử, người làm sao vậy?”
Liên Ngu Sơn mở nửa mắt, vô thần nhìn mặt đất, đôi môi tái nhợt khép mở, rên rỉ một tiếng nhưng vẫn chưa trả lời.
Tiểu Cửu nâng y dậy, chậm rãi đỡ y quay về nằm trên tháp (giường nhỏ),khi nâng hai chân y lên thì bỗng nhiên thấy dưới lớp áo đơn kia đã có chút máu đỏ.
“Máu! Máu! Công tử, ngài đổ máu.” Tiểu Cửu kinh hoảng.
“Thuốc…” Liên Ngu Sơn ôm bụng, yếu ớt rên rỉ. Trong bụng từng đợt co rút đau đớn, làm cho hơi thở y càng thêm yếu ớt mỏng manh.
Lúc này không kịp sắc thuốc nữa, tiểu Cửu vội vàng chạy tới mở ra ngăn tủ, lấy ra đan dược do chính Vân Ly đặc biệt chuẩn bị cho Liên Ngu Sơn.
“Công tử, nhiều thuốc thế này, phải dùng loại nào a? Thuốc giữ thai sao?” Tiểu Cửu cầm lọ thuốc, kinh hoảng hỏi.
Liên Ngu Sơn mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cắn răng run run nói, “Ừ… Nhanh lên…”
Tiểu Cửu vội vàng tìm thuốc thích hợp, cho Liên Ngu Sơn ăn một viên.
Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-quan-nhu-nui/1467596/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.