Vân Lạc giống như muốn đem Liên Ngu Sơn nuốt vào bụng, không ngừng hút cắn đôi môi y. Liên Ngu Sơn cảm thấy miệng mình đã sưng đỏ lên, nhưng y không cần, cánh tay gắt gao ôm chặt đầu Vân Lạc, ép hắn vào môi mình.
Nụ hôn tuyệt vọng thê diễm, tựa hồ nếu bỏ qua lần này thì sau này sẽ không thể có được nữa; bọn họ không hận không thể đem nùng tình mật ý của cả đời này hôn một lần cho đủ.
Cả người Vân Lạc khô nóng. Hắn dùng lực ôm Liên Ngu Sơn, thân thể gầy yếu này làm hắn không quen, cả lòng cũng thấy đau đớn.
Chẳng biết tại sao, thân thể Liên Ngu Sơn nóng cháy, ôm vào trong ngực giống một lò than lửa, không giống với y trước kia luôn lành lạnh. Nhưng Vân Lạc cũng không có chú ý tới, hắn chỉ biết không thể hôn nữa, nếu không sẽ xảy ra chuyện. Lý trí của hắn làm hắn rút tay về. Nhưng Liên Ngu Sơn phát hiện động tác của hắn, ngược lại càng gắt gao quấn chặt.
“Không được, buông ra… Liên Ngu Sơn…” Vân Lạc cố gắng cùng lý trí đấu tranh.
Liên Ngu Sơn không để ý tới, bỗng nhiên dùng sức rộng mở long bào Vân Lạc, cúi đầu xuông, theo lồng ngực hữu lực của ắn hôn xuống, một đường lưu lại phiến tình khiêu khích.
“Ngươi…” Vân Lạc cả kinh nhìn Liên Ngu Sơn, yếu đuối vươn tay nhưng không cách nào đẩy người kia ra, chậm rãi bị y khơi mào dục vọng.
Đến khi Vân Lạc thấy động tác của y ở phía dưới mới giật mình kinh hãi, kêu lên, “Liên Ngu Sơn, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-quan-nhu-nui/1467585/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.