Tổ phụ, cha mẹ, những người thân thích, nô bộc trong phủ, thậm chí toàn bộ gia tộc… Toàn bộ vinh quang của Liên gia đã hết, tất cả mọi người đều bị liên lụy, chờ đợi vận mệnh của mình.
Liên Ngu Sơn thống khổ ôm lấy chính mình, muốn khóc cũng không khóc được,
Gần nửa tháng trước, y còn cùng Vân Lạc ở Giang Nam thâm tình gắn bó, ảo tưởng đến tương lai tốt đẹp. Nhưng mộng càng đẹp càng dễ dàng bị phá nát. Hạnh phúc dễ dàng như thê, dường như chỉ là giấc mơ của chính mình mà thôi.
Giờ phút này, y chỉ hi vọng, ít nhất người nhà còn được bình an.
*******************
Bên trong hoàng cung, ngọn đèn dầu hôn ám. Một bóng người trầm trầm di động khiến người ta thấy hoảng sợ.
Vân Lạc cô linh ngồi ở ngự thư phòng, cảm thấy được chính mình sắp nổi điên. Đả kích một cái tiếp theo một cái làm cho hắn không chịu nổi.
“Hỉ Hoàn.”
“Có nô tài.”
“…” Vân Lạc muốn nói cái gì nhưng nửa ngày không mở miệng. Suy sụp ngồi trên long ỷ ở ngự thư phòng, lăng lăng ngẩn người.
Hỉ Hoàn trong lòng thở dài. Vừa rồi Đại Lý tự đã trình báo lên, việc thẩm tra thích khách kia đã có kết quả, Diêm Chí đã thừa nhận tât cả mọi hành vi ám sát. Thì ra y là dư nghiệt của Viêm quốc năm đó. ‘Diêm’ là ‘viêm’ trong Viêm quốc (diêm và viêm đều có nghĩa là lửa),‘chí’ là ý chí báo thù. Hắn ẩn núp ở Vân quốc nhiều năm, muốn tìm cơ hội báo thù mất nước, hiện giờ cuối cùng cũng hoàn thành ước nguyện;
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-quan-nhu-nui/1467582/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.