Edit: Thanh Hưng
Gần tối, Mục Chấn Hạo ngồi ở trong sân to như vậy của Mục gia trang, buồn bực nhìn hoàng hôn.
Đường Pháp Quân và Bạch Ngọc Tu sau lưng hắn đều hiểu, lực chú ý của Mục Chấn Hạo tuyệt đối không đặt lên ráng chiều, hắn là đang nhớ nhung Lục Thập Tam đi!
Kể từ lần đó sau khi Lục Thập Tam rời đi, Bạch Ngọc Tu đã nói toàn bộ tin tức hỏi thăm được từ chỗ Long Thanh Thanh cho Mục Chấn Hạo.
Mặc dù, mọi người đều có một chút khiếp sợ, nhưng Lục Thập Tam đích xác là đi qua một cỗ máy thời gian mà tới nơi này, hơn nữa bọn họ chỉ có đánh số, không có tên, tương đối đáng thương.
Đáng lo hơn nữa là phần siêu năng lực hơn người thường kia, sau khi đi tới thời không này cũng không cho nàng bất kỳ trợ giúp nào, còn hại nàng bị Vương Tâm Bội bức bách đi xa.
Thật ra bọn họ cũng sai rồi!
Bỏ qua siêu năng lực không thể tưởng tượng nổi trên người nàng, Lục Thập Tam chỉ là Lục Thập Tam, một tiểu nữ nhân đơn thuần mà thôi, và cũng không khác với những người khác.
Hơn nữa nàng một không làm chuyện xấu, hai không bắt nạt bách tính thiện lương, hoàn toàn không cần đối xử với nàng như yêu quái.
Mi tâm Mục Chấn Hạo giống như lên Thiên Đạo, vạn đạo khóa, làm người khác nhìn mà không đành lòng.
Lúc này, Bạch Ngọc Tu chậm rãi mở miệng nói: "Thiếu Bảo Chủ, sắc trời đã tối, có muốn thuộc hạ phân phó, bảo người làm đưa chút đồ ăn tới đây, để Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phong-phan-co-nuong/34562/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.