Edit: Thanh Hưng
Đêm đã khuya, bốn người trừ Đường Pháp Quân đang gác đêm, cũng đều đang ngủ.
Lục Thập Tam bị Mục Chấn Hạo ôm vào trong ngực, mệt mỏi ngọ nguậy ngủ, mà Mục Chấn Hạo lại đắp áo khoác trên người lên cho nàng, tựa vào trên cây khô mà ngủ.
Đợi đến giờ Dần, Đường Pháp Quân mới đánh thức Bạch Ngọc Tu, chuyển ca gác đêm.
Nhưng vào lúc này, một đạo bóng đen xẹt qua một bên rừng cây, gợi lên lòng cảnh giác của hai người.
"Là ai?"
Bạch Ngọc Tu và Đường Pháp Quân đồng thời nhảy lên, bày ra tư thái chuẩn bị chiến đấu.
Đồng thời, cũng đánh thức Mục Chấn Hạo và Lục Thập Tam vẫn chưa ngủ sâu.
"Xảy ra chuyện gì?" Mục Chấn Hạo đỡ Lục Thập Tam dậy, hỏi.
Bóng người mới vừa xẹt qua trong bụi cỏ, lập tức thoát ra năm tên áo đen, vội vàng công kích về phía bọn hắn.
Mục Chấn Hạo thấy thế cả kinh, lập tức đẩy Lục Thập Tam núp vào phía sau cây, mình thì lên trước trợ giúp Đường Pháp Quân và Bạch Ngọc Tu.
Thoáng chốc, trong khu rừng tối đen mà yên tĩnh, đã đưa tới một cuộc kịch chiến.
Lục Thập Tam ngây ngẩn cả người, không lâu sau mới hoàn toàn tỉnh táo.
Chuyện này...... Đây là chuyện gì xảy ra thế?
Thế nào nàng vừa mới bị đánh thức, Mục Chấn Hạo bọn họ đã cùng một nhóm người đánh nhau rồi?
Nàng đứng ở trong bóng tối phía sau cây, nhìn chăm chú vào Mục Chấn Hạo đang so chiêu với người áo đen.
Bởi vì ánh lửa đã tắt, vì vậy chỉ có thể dựa vào ánh trăng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phong-phan-co-nuong/34557/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.