"Không uống! Chỉ cần ngươi đáp ứng yêu cầu của ta, ta sẽ uống!" Thập Tam vừa nói, vừa quay khuôn mặt nhỏ nhắn sang một bên.
Chạm đến ánh mắt đầy lửa nóng quái dị của Mục Chấn Hạo, nàng không chịu nổi!
Có lẽ cô gái nhỏ này nghĩ hắn không dám làm gì nàng, mới dám làm trái lời hắn.
Mục Chấn Hạo đổi ý, cầm bát thuốc trút vào trong miệng, Thập Tam lén liếc hắn một cái, kinh ngạc kêu ra tiếng.
Hắn...... Tên sao chổi này điên rồi sao? Tại sao bỗng nhiên uống một hơi hết thuốc của nàng.
Vừa rồi, nàng thấy thuốc trong chén đen sì, tràn ngập mùi dược thảo khó nuốt, mà hắn có thể uống cạn một hơi?
Đợi đến khi Thập Tam mở miệng hỏi thì thấy gương mặt tuấn tú của Mục Chấn Hạo đang đến gần nàng, hơn nữa nhanh chóng phóng đại trước mắt nàng.
"Oa! Ngươi muốn làm gì? Không cần qua...... Ưmh!"
Nàng mới kháng nghị một nửa, miệng nhỏ đã bị môi của Mục Chấn Hạo lấp kín, không nói được đoạn sau.
Mắt của Lục Thập Tam mở to, đồng tử trong veo như nước, lông mày nhíu lại.
Mục Chấn Hạo thầm kêu trong lòng rằng nàng thật không hiểu tình thú.
Lúc hôn môi phải nhắm mắt, nàng lại mở mắt thật to, hơn nữa còn lóe ra lửa giận, cực kỳ không thú vị.
Bỗng dưng, tâm của Thập Tam dậy sóng mãnh liệt thật lâu mới bình tĩnh lại, khi đã khôi phục nàng bắt đầu mở miệng mắng.
"Tên đại sắc lang, tiểu nhân, bại hoại, cặn bã, hạ lưu, đồ xấu xa......" Mắng quá thành nghiện, nàng không ngừng lại được.
Mục Chấn Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phong-phan-co-nuong/34551/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.