Gặp lại Khổng Uyên
Kẻ ra tay đẩy người là một nam tử to cao, mặc một bộ đồ đi săn bằng gấm đen, vốn nên là anh tư hiên ngang, nhưng lại bị hai quầng thâm tím trên mắt hắn làm cho hỏng bét.
Hoa Liên nhìn hắn một cái, cũng không so đo chuyện mình bị đẩy qua một bên, mắt cứ nhìn chằm chằm vào người này không dời.
Nghẹn cười đến vô cùng cực khổ, lúc nàng còn đang nhịn không ra tiếng, đã có người phì một tiếng bật cười trước. Nụ cười này không cần gấp gáp, tiếng cười vang lập tức như sóng trào truyền ra, gương mặt vốn đủ loại màu sắc của nam tử kia lại càng thêm đỏ bừng, chắc một thời gian dài nữa hắn cũng chẳng có mặt mũi nào để gặp người khác.
Nam tử kia nghiêng đầu, ánh mắt lạnh như băng quét qua hai con hổ yêu đang cười hăng nhất, hai mũi gai ánh sáng màu xanh bay vút qua ghim thẳng vào tim bọn họ. Hai hổ yêu kia ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, máu tươi chảy tại chỗ.
Có máu tươi dạy dỗ, những yêu quái còn lại đương nhiên cũng không có mấy lá gan mà tiếp tục cười nhạo nam tử kia, lối đi vào nhất thời yên tĩnh không một tiếng động.
“Đường Hà, đánh không lại ca ca ta lại đi bắt nạt người khác, ngươi đúng là càng ngày càng triển vọng đấy.” Một giọng nói mang theo mùi vị giễu cợt rõ ràng vọng ra từ trong đám người, Đường Hà nghe thấy giọng nói này, mặt đầy vẻ dữ tợn.
“Tiện nhân, ngươi dám hại ta!” Đường Hà nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phat/84499/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.