Mất Tự Nhiên Cũng Đáng Yêu
“Cung Lăng, im miệng.” Rốt cục, lão nhân vẫn ngồi một bên mở miệng nói chuyện.
“Đại bá, bá có ý gì?” Cung Lăng nhìn về phía lão nhân kia, vẻ mặt khó tin. Dường như không ngờ tới, lão nhân kia lại dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với mình.
“Cung Lăng, chuyện này trong tộc đã có quyết định rồi.” Giọng nói của lão nhân lạnh lùng cứng rắn, “Những việc ngươi làm mấy năm nay đích xác là có chút quá đáng.”
“Ta quá đáng? Ta đã làm gì, ta làm những chuyện này là vì ai, ngươi lại nói ta quá đáng…”
“Hừ, tóm lại, ngươi hãy quay về tộc với ta, tộc trưởng sẽ giải thích cho ngươi.”
Cung Lăng ngây ngẩn nhìn lão nhân kia, một lúc lâu vẫn không thốt nên lời, cuối cùng cười thảm một tiếng, “Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, ha ha ha, thì ra là ta không còn giá trị lợi dụng nữa, nên các ngươi cũng không chút do dự đạp ta ra, được lắm, rất được!” Cung Lăng xoay người bước ra ngoài, thị vệ đứng một bên cũng không dám cản nàng ta lại. Khi đi ngang qua Hoa Liên, nàng ta hung tợn trừng mắt nhìn Hoa Liên một cái, trong mắt có sát ý không hề che giấu.
Nếu không phải tại nàng ta, nếu không phải tại nàng ta tìm đến Quân Hầu, chuyện ngày hôm nay sẽ không xảy ra, nàng vẫn có thể coi như không có chuyện gì phát sinh, tiếp tục làm thành chủ phu nhân.
Nàng vẫn luôn nhẫn nhịn, cuối cùng lại đổi lấy kết cục như vậy, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phat/1983878/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.