Náu mình trong Cách Thế kính
Biến cố bất thình lình khiến cho tất cả mọi người đứng đây đều sửng sốt, rất nhanh, bọn họ liền phát hiện ra, một đao kia của Ân Mạc hạ xuống, dù chém trúng Hoa Liên nhưng không hề để lại bất cứ vết thương nào trên người nàng, chỉ khiến toàn thân nàng không có lấy một tia yêu khí. Cũng, không có lấy một tia hơi thở sinh mệnh.
Mà con hắc long vẫn quanh quẩn trên đầu Hoa Liên, sau một đao kia cũng từ từ phai nhạt. Còn những hoa văn màu đen trên người Hoa Liên cũng dần dần tiêu tán.
“Grào!” Trước khi tiêu tán, con hắc long kia ngửa mặt lên trời gầm rống, cả thiên địa thoáng bị chấn động.
Ân Mạc một tay ôm Hoa Liên, không nhìn con hắc long kia lấy một cái, cho đến khi nó biến mất.
Kiến Tuệ hòa thượng không mở miệng, ông ta nhận ra, khí thế cả người đồ đệ mình dường như đã thay đổi, không thể nói rõ là thay đổi ở đâu, chỉ khiến cho ông ta không dám mở miệng, thậm chí không dám nhìn thẳng.
Ân Mạc một tay vung đao, chém về phía mặt đất, trầm giọng nói, “Mở!”
Oành một tiếng, mặt đất bị chém ra một vệt nứt, ngọn lửa màu đen từ phía dưới bốc lên, giống như thực sự muốn cắn nuốt lấy Hoa Liên và Ân Mạc.
“Ra ngoài.” Khi nói chuyện, ngọn lửa màu đen kia đã quấn lên thân thể Ân Mạc, có điều trên người hắn bỗng tỏa ra sáu luồng kim quang, ngọn lửa kia sau khi dính phải kim quang, nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phat/1983826/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.