Thiệp mời
Bên trong Bách Hoa Viên, nếu lúc này có người bước vào, ắt sẽ thất kinh, nơi đây vậy mà đã biến thành một biển lửa, ngọn lửa sắc đỏ như máu không có một chút nhiệt độ, bừng lên trên mặt đất. Kỳ quái ở chỗ, hoa cỏ nơi đây hoàn toàn không bị bất cứ tổn thương gì.
Hoa Liên khoanh chân ngồi dưới đất, hai mắt nhắm nghiền, lòng bàn tay mở lên trên, vô vàn đóa hồng liên nở ra từ lòng bàn tay nàng, sau đó từ từ biến mất. Mỗi lần một đóa hồng liên biến mất, ngọn lửa xung quanh nàng lại vượng thêm mấy phần, thực giống như muốn nuốt trọn cả người nàng vậy.
Sau khi quay về từ điện Chân Vũ lần trước, nàng vẫn ở đây tu luyện, ước chừng cũng hơn một năm, mà trong khoảng thời gian này, không có ai dám tự tiện xông vào Bách Hoa Viên nữa.
Cũng có mấy lần có kẻ xông vào, có điều còn chưa thấy nàng đã bị cả một vườn Nghiệt hỏa thiêu trụi mất tay hoặc mất chân, sau đó, không có ai đến để chịu tội nữa.
Kể từ khi huyết mạch của Tạc Xỉ tách rời khỏi huyết mạch của bản thân, Hoa Liên bỗng sinh ra một cảm giác rất kỳ quái, giống như là linh khí ở đây với mình không được hòa hợp, mặc dù nàng có thể hấp thụ linh khí để tu luyện, lại cứ cảm thấy như thiếu mất thứ gì đó.
Còn có một chuyện khiến cho Hoa Liên vẫn canh cánh, nàng phát hiện ra lúc mình tu luyện, có chút không khống chế được tâm trạng, một luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phat/1983790/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.