Bồi thường
Thực ra Ân Mạc cũng chẳng làm gì, hắn chỉ luận bàn Phật pháp với Tử Vi Tiên Đế ở Nam Sơn mà thôi, về phần sau đó có đè hắn dưới núi Nam Sơn, chuyện ấy thực sự cũng không gọi là quá đáng đúng không. Ngươi coi, Đấu Chiến Thắng Phật người ta còn bị đè dưới Ngũ Hành Sơn những năm trăm năm, ra ngoài không phải vẫn vui vẻ đấy sao, chẳng qua là đè hắn có nửa năm, chuyện có gì to tát đâu.
Nói ra thì, sở dĩ Tử Vi Tiên Đế lúc ấy lại muốn gấp rút thoát khỏi Hoa Liên như vậy cũng là bởi vì khi ở Nam Sơn đã chịu kích thích quá lớn mà thôi.
“Mọi việc đều nói nhân quả, nếu vị Bách Hoa Tiên tử này đã giúp ngươi một việc lớn như vậy, Tử Vi, ngươi nhất định phải bồi thường lại thực thích đáng.”
“Dạ, sư tôn.” Có Ân Mạc đứng ở đây, đống thiệt thòi này hắn phải nuốt lấy là chắc chắn rồi. Có điều may mà Tử Tiêu cũng đã hồi sinh, Hoa Liên không phải không có công cán, cho nàng ít lợi lộc cũng là việc nên làm, Tử Vi Tiên Đế thầm nghĩ trong lòng.
“Đa tạ Thiên Tôn thông cảm.”
Sau khi vị Thiên Tôn kia đi hẳn, Hoa Liên bấy giờ mới cùng Ân Mạc bước ra khỏi phòng, bên ngoài trừ Tử Vi Tiên Đế ra, còn có một cô gái mặc áo tím.
Nàng kia mặc dù tu vi chưa ra cái dạng gì, nhưng mặt mày lại mang theo một luồng ngạo khí, đó là thứ khí chất vô luận đối mặt với ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phat/1983775/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.