Thứ thuộc về mình
Mới đầu, Hoa Liên chỉ bị giam cầm trong địa lao bên dưới Tử Vi Điện, mỗi ngày đều có người lấy đi một lượng máu lớn từ trên cơ thể nàng, cũng may tu vi của nàng không tệ lắm, đổi lại là kẻ khác, chắc đã sớm mất máu quá nhiều mà chết.
Những ngày như vậy kéo dài chừng hơn nửa năm có thừa, sau đó, bọn họ còn muốn lấy cả máu tinh trong tim nàng.
Lấy máu có thể tùy bọn họ, nhưng máu tinh trong tim khó khăn lắm mới tu luyện ra được, mỗi giọt đều quan trọng vô cùng, một khi mất đi rồi chẳng khác nào bỏ mệnh, nàng sao có thể đồng ý.
Nàng không chịu giao máu tinh ra, thủ đoạn của những kẻ đó càng trở nên cứng rắn, thậm chí không tiếc tra tấn nàng. Từ đó trở đi, trên người Hoa Liên không có nơi nào là lành lặn.
Cho dù như vậy, nàng cũng chỉ trích ra ba giọt máu tinh mà thôi. Có điều, sau khi dùng máu tinh xong, tình trạng của Tử Tiêu quả thực đúng như lời Y Tiên nói, càng ngày càng chuyển biến tốt, ban rủa trên người cũng bắt đầu từ từ biến mất.
Giờ đã gần như chẳng khác bình thường, cũng không hề cảm thấy khó chịu ở chỗ nào nữa.
Có điều, sau khi biết được ngọn nguồn câu chuyện từ Tử Vi Tiên Đế, sắc mặt của Tử Tiêu vẫn không dễ nhìn một chút nào. Trong cái nhìn của nàng ta, Hoa Liên đơn giản là tội không thể tha, về phần chuyện Hoa Liên đã giúp nàng
ta hồi sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phat/1983761/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.