Ngoại Truyện 5
“Này, ngươi nói xem, nơi đây có trở thành đất chôn xương của chúng ta không?”
Liếc nhìn lại cánh rừng rậm phảng phất như vô biên vô tận, Khổng Uyên cả người đầy thương tích tựa vào một gốc cây cổ thụ, nghiêng đầu nói với Phong Biệt Tình. Phong Biệt Tình khoanh chân ngồi dưới đất, nhắm mắt, dường như cũng chẳng định trả lời.
“Thật ra thì chết ở đây cũng tốt.”
Khổng Uyên nheo mắt, nhìn từng vệt nắng lốm đốm xuyên qua tán cây rậm rạp chiếu lên mặt đất, có lẽ nói ra sẽ chẳng ai tin, nhưng nguyện vọng của hắn là chết một cách yên lặng, tốt nhất là không để ai biết. Phong Biệt Tình vẫn không nói gì, chỉ móc trong ngực ra một con dao, cắm thật mạnh xuống đất. Khổng Uyên gãi gãi mũi cười cười, không nhắc đến chuyện này nữa.Từ sau khi Tiểu Vũ chết, hắn đã tưởng sẽ không còn ai, không có gì có thể trở thành động lực cho hắn được nữa. Báo thù đối với hắn mà nói, mơ hồ như vậy, đến lúc này hắn mới hiểu, mình rốt cuộc nhỏ bé đến mức nào, nếu không phải gặp được Phong Biệt Tình, chắc hắn đã chết theo Tiểu Vũ. Lúc Tiểu Vũ chết, ngay cả hài cốt cũng không sót lại, tộc Phượng Hoàng lửa vốn có thể tái sinh trong dục hỏa, nhưng kẻ ra tay thậm chí còn không cho Tiểu Vũ một cơ hội, như thế chỉ khiến hắn tuyệt vọng hơn, hắn hy vọng người chết ngày hôm đó là chính bản thân mình chứ không phải là thê tử và đứa con còn chưa ra đời biết bao.Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-phat/1983718/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.