An Định Thư mặc dù thương thế chưa lành, nhưng vẫn kiên trì kính tửu, đối với Nhạc Nhạc và Nhược Tuyết mười phần lễ độ, Nhạc Nhạc ngồi giữa Nhược Tuyết và Lạc San, trên bàn rượu, nếu ngồi cách xa thì cũng không vui, Đông Phương Bạch nhân vì cùng tham gia khảo thí với Nhạc Nhạc, nên giữa hai người có rất nhiều chuyện để nói, đều coi trọng tài nghệ của nhau.
Lạc đại công tử chẳng nhìn ai, ngồi đối điện Nhược Tuyết, đáp lời nàng câu có câu ko, chỉ biết giương mắt nhìn, Nhạc Nhạc chợt mỉm cười thần bí, vòng tay về phía Lạc Kiệt nói: "Khó có dịp chúng tôi được cùng hội ngộ với đại công tử, tại hạ kính ngài một chén!"
Lạc Kiệt bản thân vì muốn tạo thiện cảm, cũng cười nói: "Mời!" Hai người vừa chạm chén, từ trong tay Nhạc Nhạc bắn ra một tiểu dược hoàn màu hồng phấn, rơi vào chén của Lạc Kiệt, vừa chạm vào rượu liền tan biến, hắn xuất thủ cực nhanh, lại có chén rượu che chắn, nên ngay cả Nhược Tuyết dù rất chú ý đến hắn cũng không phát hiện ra.
Lạc Kiệt uống cạn chén thì cười hi hi, cảm giác rất tốt, không hề cảm thấy khó chịu, chỉ là một lúc sau, hắn đột nhiên có cảm giác toàn thân tỏa nhiệt, dục hỏa mãnh liệt như núi lở, nhanh chóng phi thường, từ một hình tượng uy phong không vượt qua giới hạn ngày hôm nay, lại không thể chịu đựng được nỗi dằn vặt lúc này, vỗ mạnh lên bàn, sắc mặt lộ vẻ dâm tà, nhìn trừng trừng vào Nhược Tuyết trực tiếp câu dẫn, nhãn tình như muốn phun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nu-tam-kinh/179978/chuong-07.html