Yến Vô Song không dám tin, cất tiếng hỏi lại:
- Ca ca, muội nhớ lại rồi, cuốn sách đó thật sự có tên như vậy, huynh đã xem qua rồi à? Lợi hại lắm sao?
- Đương nhiên là lợi hại rồi, đấy là tuyệt kỹ thành danh của một thiên tài cao thủ của Phong Nguyệt quốc vào bảy trăm năm trước – Điên Đảo Vương. Khinh công mà nàng sử dụng có tên là "Tùy Tâm Sở Dục Phiêu". Ai học được loại võ công này, ắt sẽ khó tìm được đối thủ trong thiên hạ. Ha ha… Bảo bối ngoan, mau biểu diễn cho ca ca xem, từ nay về sau nàng đã là cao thủ rồi! Ha ha, ta đã đào luyện ra được một cao thủ.
Yến Vô Song nghe Nhạc Nhạc khen mình, liền vô cùng hưng phấn, miễn cưỡng gượng cơ thể đang mềm nhũn và đau ê ẩm dậy, dùng chưởng khởi thức thứ nhất "Hội phi đích thủy".
Ngọc thủ của nàng mềm mại như măng non mùa xuân, uốn éo theo một thế thức rất kỳ quặc. Cánh tay trắng như phấn tựa như chẳng có xương. Chân khí màu lam dâng lên như sóng cuộng, bắt đầu nổi dậy từ chân, rồi bao bọc lấy thân thể của nàng. Luồng chân khí ấy mềm mại như nước, trước thì bảo hộ quanh thân thể, sau đó đột nhiên mênh mông ra như biển cả, sắc lam biến thành sắc trắng trong suốt.
Mọi vật trong vòng ba trượng quanh đó chợt bị nàng chấn cho nát vụn thành phấn. Dòng nước trong vắt bao bọc quanh nàng còn sủi những bọt khí vụt lên không. Yến Vô Song trong bộ dạng lõa thể như một con cá trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nu-tam-kinh/1543848/chuong-42.html