Thẳng đến khi nằm trong bồn tắm lớn, Tiêu Dật mới hậu tri hậu giác phát hiện, hình như mình bị mắc bẫy? Cậu hơi hơi nheo mắt, cẩn thận suy nghĩ chuyện đêm nay lại một lần, phát hiện hình như lần này là cả nhà lập kế hoạch, đầu tiên là nói về hình người bằng đường, Tiêu Dật gần như dám khẳng định, trong mỗi hình người bằng đường đều có một chiếc nhẫn, hơn nữa kiểu dáng có lẽ là giống nhau như đúc, nếu không sẽ không trùng hợp như vậy! Huống chi lúc cầu hôn cậu chủ thuận miệng nói đến hoa tươi, chớp mắt liền được cầm ra, trong nhà bình thường sẽ không có bó hoa như vậy! Vừa nhìn là biết đã được chuẩn bị trước mà!
Tiêu Dật hừ nhẹ hai tiếng, nâng tay lên, nhìn chiếc nhẫn kia, ánh bạch kim lóe sáng, phía trên có khắc hoa văn, có chút quen mắt, nhìn nhìn, khóe môi Tiêu Dật dần dần cong cong, bên mà là lúm đồng tiền nhợt nhạt, lúm đồng tiền mà chỉ khi nào cậu cực kỳ vui vẻ mới mơ hồ xuất hiện.
Bên kia, Tần Mộc đang ngồi cùng một chỗ với những người khác, ngồi xổm trong một căn phòng tối, bên trong có một màn hình lớn, rõ ràng chính là dáng vẻ khi tắm rửa của Tiêu Dật. Khóe môi Tần Mộc sắp kéo đến bên tai, Tiêu Dật đang rất vui vẻ rất vui vẻ đúng không! Nhìn tới đoạn đó, Tần Mộc đứng dậy, tay chân lanh lẹ tắt máy theo dõi:“Đừng nhìn nửa! Tắt hết, mỗi ngày ngồi xổm ở đây nhìn lén con và tiểu Dật, sao mọi người có thể như vậy!” Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nhac-quyen-chi-thai-tu-gia-dao/2502676/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.