Đến lúc ăn xong, Tề Bân lắc lư muốn đi trả tiền, lại bị bạn cùng phòng bên cạnh hắn đè lại, một người tửu lượng tốt thấy được lập tức đứng dậy đi thanh toán tiền, sau đó để cho Tiêu Dật gọi điện thoại cho Đa Nạp cùng Mộ Dung Phong ở gần đó, để cho bọn họ tới đón, tuy rằng cách đó không xa có vệ sĩ, nhưng mà không đến tình huống không thể không xuất hiện, bọn họ sẽ không lộ mặt, giống như lần trước bọn Tần Mộc cùng nam sinh trường thể thao đánh nhau, nhóm bảo tiêu đều không có đi ra hỗ trợ, dù sao trạch nhiệm của bọn họ là không can thiệp cuộc sống bình thường của bọn nhỏ nhưng phải bảo đảm an toàn của bọn nhỏ, nhóm người trường thể thao đánh nhau cũng không hung ác, được nhóm bảo tiêu nhận định là không có nguy hiểm gì quá lớn.
“Trực tiếp trở về đi? Bọn họ đều say.” bạn cùng phòng Tề Bân nói còn chưa nói xong, Tề Bân liền ồn ào:“Không quay về! Tôi còn đặt phòng, chúng ta đi k hát!”
“Đúng! Đi k hát!” Lại có vài người ủng hộ.
Tần Mộc cũng không có phản ứng gì, vẫn ôm Tiêu Dật cọ như cũ:“Tiểu Dật, sao em còn không có uống say? Không phải nói tửu lượng chỉ có ba ly sao? Em đã uống thiệt nhiều hơn ba ly!” giọng nói kia lại có chút tủi thân.
Người uống say không có lý trí, nói cũng không nghe, Tiêu Dật cũng lười trả lời hắn, chỉ ôm lấy Tần Mộc miễn cho hắn trượt xuống.
Từ Văn Khiêm cúi đầu nhìn Tiêu Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nhac-quyen-chi-thai-tu-gia-dao/2502611/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.