“Không muốn!” Còn không chờ Tần Mạch Nhiên nói cho hết lời, Tần Mộc liền vươn cổ thở phì phì từ chối.
Phản ứng của Tần Mộc nằm trong dự đoán của Tần Mạch Nhiên, giơ tay sờ sờ đầu Tần Mộc, vừa kiên nhẫn tiếp tục nói:“Nay con đã trở thành một người đàn ông, tiểu Dật cũng thay răng, các con cần phải tách ra ngủ, lúc trước con mới năm tuổi cũng ngủ một mình.”
Bây giờ Tần Mộc không nghe vào lời nói của Tần Mạch Nhiên, trừng to đôi mắt màu lam:“Đó là bởi vì khi đó con không có bạn tốt, cho nên mới ngủ một mình!”
Ngữ khí này, dáng vẻ này, rõ ràng là đang nhìn Tần Mạch Nhiên lên án nó từng tủi thân cô đơn lạnh lẽo.
Nhìn thấy Tần Mạch Nhiên không nói chuyện, Tần Mộc mắt to nháy mắt, tiếp tục oan ức lên án:“Ghét nhất ngủ một mình! Muốn nằm ở trên giường nói nhỏ cũng không được! Nửa đêm gặp ác mộng tỉnh cũng chỉ có một mình lẻ loi trơ trọi! Buổi sáng rời giường cũng không có người hôn chào buổi sáng!”
Vốn dĩ Tần Mạch Nhiên còn đang áy náy, nhưng sau khi nghe được lại cảm thấy dở khóc dở cười, đứa nhóc này, còn nói nhỏ! Còn gặp ác mộng! Rõ ràng mỗi lần lên giường chưa tới 10 phút liền ngủ khò khè, làm sao có dấu hiệu nào là chán ghét ngủ một mình? Còn không có người hôn chào buổi sáng! Rõ ràng nói là mình đã trưởng thành không còn là trẻ con không cho Lam Kỳ hôn miệng nó! Sau đó mới sửa thành hôn hai má. Lúc này lại tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nhac-quyen-chi-thai-tu-gia-dao/2502553/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.