Từ lúc bệnh thuỷ đậu bắt đầu lặn, Tiêu Dật lại sống được hai ngày tốt đẹp, nhưng đến lúc kết vảy, lại tiếp tục bị ngứa, nhưng mà lúc này không có cách gì, chỉ có thể chịu đựng, nhóm người lớn thấy đứa nhỏ mở to đôi mắt đen ướt át nhìn mình trong lòng đều cảm thấy mềm mại, các cô y tá hầu như đã vét sạch túi tiền để dỗ đứa nhỏ cực kỳ dễ thương đặc biệt khiến mọi người yêu mến này, kết quả trực tiếp làm cho phòng bệnh suốt cả ngày đều có đầy đủ các món điểm tâm ăn vặt, Tần Thái Nhiên nhìn mà lắc đầu, nhưng cũng không có ngăn cản, trẻ con đang bệnh, nếu có thể ăn này nọ, thì không còn gì tốt hơn, ngay cả Mộ Dung Phong cùng Đa Nạp, cũng làm rất nhiều món đứa nhỏ thích ăn.
Tiêu Dật ngồi ở trên giường, cùng Tần Mộc anh một ngụm em một ngụm ăn bánh gato hoa quả, mùi hương sữa nồng đậm phối hợp với hoa quả tươi mát ngọt ngào, mùi vị thật ngon, Tiêu Dật thỏa mãn híp mắt, cảm thấy có bánh gato thì trên người cũng không còn quá ngứa nữa.
Tần Mộc cắn một miếng bánh thật to, lúc này mới nói:“Chị y tá trưởng nhất định mua cái bánh gato này tại tiệm bánh gato kia, mỗi lần anh nằm viện chị ấy đều mua ở đó, ăn rất ngon phải không?”
Tiêu Dật gật đầu nhỏ, trên chóp mũi còn dính một ít bơ:“Ừ, lần sau khi nàng đến, ta sẽ nhìn nàng nhiều hơn một chút.”
……
Đang ở bên cạnh pha trà sữa cho bọn nhỏ Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nhac-quyen-chi-thai-tu-gia-dao/2502501/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.