Bốn phía lặng ngắt như tờ, yên lặng đến nỗi cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy, tầm mắt mọi người yên lặng xoay quanh một lớn một nhỏ.
Đôi mắt đào hoa của Bạch Ức Hàn chỉ khi đóng phim hay ca hát mới lộ ra cảm xúc, giờ phút này cũng không còn có sự lười biếng không xem ai ra gì, mà là hơi kinh ngạc cùng ý cười thản nhiên.
“Thực đáng tiếc anh không phải khất cái ven đường, nếu em nói cho anh biết tên của em, hộp kẹo sẽ đưa cho em.” Bạch Ức Hàn vừa nói, vừa từ trong túi lấy ra một cái hộp nhỏ hình trái tim đóng gói tinh xảo xinh đẹp.
Nhìn đại thần vẻ mặt lạnh lùng xa cách bình tĩnh lấy từ trong túi ra hộp kẹo mà chỉ có nữ sinh mới thích, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng dụ dỗ đứa nhỏ, mọi người cười ngất! Hình ảnh quỷ dị như thế này nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đánh chết bọn họ cũng sẽ không tin tưởng!!!
Đồ ăn vặt gì mà Tần Mộc chưa nếm qua? Cho nên bây giờ cũng không có quá nhiều hứng thú với hộp kẹo kia, mà bạn nhỏ Hứa Phúc Khang lại chưa thấy qua, đôi mắt nhỏ tròn vo nhìn chằm chằm hộp kẹo, nuốt nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói:“Hình như ăn ngon lắm.”
Mọi người ở đây cảm thấy Tiêu Dật nhất định sẽ nghiêm khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận, nhưng đôi mày của đứa nhỏ lại xoắn xuýt, nó mím môi, mắt to chớp vài cái, một lát sau, giọng trẻ con trong trẻo vang lên trong tai mọi người:“Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nhac-quyen-chi-thai-tu-gia-dao/2502477/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.