Cuối cùng Mộ Dung Phong cũng không có gọi hai đứa nhỏ rời giường, đem điểm tâm buổi trà chiều cẩn thận bao lại, dự định để cho bọn nhỏ ăn khuya.
Rèm cửa sổ trong phòng ngủ cũng không có kéo lên, mặt trời lặn về phía tây, cho đến khi ánh sáng mờ tối chiếu lên giường, Tần Mộc mới mở mắt, đôi mắt màu xanh trong suốt tinh khiết giống như quả cầu thủy tinh, vì tư thế ngủ không tốt mà tóc có chút hỗn độn, có hai nhúm tóc còn dựng lên, nó trừng mắtn, vô thức xoay đầu, đi tìm bóng dáng Tiêu Dật.
Không bao lâu, Tiêu Dật đã bị Tần Mộc đánh thức, nó xoa xoa mắt, ngơ ngác ngồi ở trên giường, vẻ mặt mệt mỏi, giống như không có tinh thần.
Mộ Dung Phong đúng lúc gõ cửa vào, ung dung thay hai đứa nhỏ sửa sang lại y phục, lại trông nom bọn họ súc miệng rửa mặt:“Sắp tới giờ cơm chiều, hai đứa chơi một lát, lát nữa tôi lại gọi ăn cơm được không?”
Tần Mộc vừa nghe có thể chơi một lát, khuôn mặt trẻ con nhỏ nhắn lập tức cười như nở hoa, lôi kéo Tiêu Dật chạy qua phòng cách vách:“Tiểu Dật tiểu Dật, anh dạy em chơi máy chơi game!”
Tiêu Dật có chút hoang mang trừng mắt nhìn,“Máy chơi game” Là cái gì?
Tần Mộc lôi kéo Tiêu Dật chạy vào phòng đồ chơi, đóng cửa phòng, quệt mông ở trên một đống đồ chơi trên mặt đất lấy ra một máy “Tiểu Bá Vương”, thành thạo nối với TV, sau đó mở tivi.
Tiêu Dật tò mò đánh giá “máy chơi game” Tần Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nhac-quyen-chi-thai-tu-gia-dao/2502428/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.