Tần Mộc cùng Tiêu Dật một đường đi đến phòng nghỉ, trong lúc có không ít người muốn đi lên an ủi tiểu ngôi sao nhỏ tuổi bạn nhỏ Tần Mộc đang “bị thương” một chút, cuối cùng đều dừng lại trước khuôn mặt bình tĩnh của hai đứa nhỏ, lúc trẻ con mất hứng trăm ngàn lần không thể chọc vào, bọn trẻ sẽ không suy xét xem ngươi có mất mặt hay không.
COn nít sẽ không suy xét đến vấn đề mặt mũi của người khác, tương tự, chúng nó cũng sẽ không lo lắng xem mình có mất mặt không, cho nên, trong lúc mọi người đều giả bộ bận rộn, một thân ảnh nhỏ nhỏ tròn tròn không chút do dự đi đến chỗ hai đứa nhỏ.
“Tần Mộc! Chờ một chút!” Hứa Phúc Khang chạy đến thở hồng hộc, rốt cục đuổi kịp Tần Mộc cùng Tiêu Dật.
Tần Mộc vừa mới xoay đầu, liền nhìn thấy trước mặt có một hộp thuốc mỡ, không khỏi mở miệng hỏi:“Đây là cái gì?”
Hứa Phúc Khang thở phì phò, khuôn mặt tươi cười:“Cám ơn cậu vừa mới cứu tôi, đây là tặng cho cậu, xoa xoa lên chỗ đau trên người sẽ không đau.”
Giờ phút này Tần Mộc hình như đã quên, sở dĩ nó đi cứu tiểu tài chủ Hứa Phúc Khang, đó đều là kịch bản sắp xếp. Chỉ thấy nó không chút do dự nhận hộp thuốc kia, vô cùng tự nhiên nhận lấy lời cảm ơn của đối phương:“Ừ, cái này tôi nhận, cám ơn.”
Hứa Phúc Khang thấy Tần Mộc nhận “Tạ lễ”, lập tức vô cùng vui vẻ, đứng ở nơi đó nhìn Tần Mộc, đôi mắt cười cong cong như trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-nhac-quyen-chi-thai-tu-gia-dao/2502414/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.