Diệp Quý An bất chợt nhận ra.
Đây gọi là tình cũ gặp nhau, xúc động đỏ mắt?
Dựa vào những thông tin anh tích góp được trước đây, cùng những gì mắt thấy tai nghe lúc này, Diệp Quý An có thể xác định phỏng đoán của mình là đúng, thanh niên tóc vàng trước mắt là tên người yêu cũ khiến Lương Tiêu chưa ngày nào được yên giấc.
Chỉ thấy gã vẫn đang hút thuốc, mắt chăm chú nhìn Lương Tiêu, vừa mở miệng đã nghẹn ngào, dùng chất giọng cao bổng réo rắt nói ra vài câu gì đó tiếng Nga. Mấy ngày hôm nay Diệp Quý An nghe không ít tiếng Nga, nhưng trình độ nghe hiểu chỉ ở mức “xin chào”, “cảm ơn”, “bao nhiêu tiền”, đương nhiên là anh chẳng hiểu gã đang nói gì.
Lương Tiêu đút tay vào túi, vẫn kiên trì sử dụng tiếng Anh, cậu thậm chí cười lên: “Cậu hận tôi lắm nhỉ, nửa đêm đúng giờ gọi điện còn chưa đủ à?”
Roman đá tuyết trên mắt đất, vẫn trả lời cậu bằng tiếng Nga, Lương Tiêu lại đáp: “Tôi biết, cậu theo theo dõi tôi mấy hôm nay, người bước ra là bạn tôi chứ không phải tôi, cậu thất vọng lắm nhỉ?”
Biểu tình của Roman bỗng chốc trở nên gay go, ngồi xổm xuống không nói gì. Diệp Quý An đau thái dương, vừa rồi anh định bấm gọi cảnh sát, thấy Lương Tiêu đến thì hoãn lại, nếu như động tác của anh không sai sót thì hiện giờ điện thoại trong túi đang ghi âm lại rồi. Tuy rằng tạm thời chưa thể manh động, chỉ có thể ghi âm lại, nhưng có còn hơn không, nếu như đến lúc đó lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-luong-tieu/1797867/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.