Ồ.
Thực ra Diệp Quý An cũng hơi đoán được. Lương Tiêu rất được các nữ đồng nghiệp yêu quý, người yêu thích cậu biểu hiện ra ngoài mặt cũng không phải không có, mọi phương diện đều nhìn rất tương xứng, ngoại trừ việc Lương Tiêu không hề có ý đáp trả, giống như tỏ ý rõ ràng bọn họ không phải là gu của cậu ấy.
Vậy là mình sao?
Diệp Quý An suýt chút nữa hỏi ra tiếng.
Không đúng, Diệp Quý An biết bản thân không có cách nào hỏi ra những lời như vậy, giống như đứng trước vực thẳm cũng chấp nhận để người ta đá đít mình xuống. Diệp Quý An có bức bối đến mấy cũng phải ngậm miệng không để lộ ra, nói đến việc điều hòa bầu không khí trở nên thích hợp, anh có thể coi là cao thủ.
Chỉ nghe Lương Tiêu nói: “Nhưng em không định sẽ bày tỏ ngay, bởi vì em biết nhất định sẽ thất bại.”
Lời này nói ra vừa chắc chắn vừa khách quan, giống như cậu ta ngày thường, ngồi giữa bàn hội nghị lớn, trước mặt một nhóm đồng nghiệp mắt lim dim phân tích rành mạch tình huống của ban ngành. Hiện tại, thái độ của cậu ta như cũ làm Diệp Quý An cảm thấy an tâm, cũng có một chút thất vọng khó nói thành lời.
Cho nên, mình đang kỳ vọng điều gì vậy?
Trước kia có từng nghĩ qua vấn đề này chưa?
Có liên quan gì tới mình không?
Diệp Quý An chẳng trả lời nổi một câu.
Đĩa CD đã phát đến nửa cuối, nếu không nhớ nhầm thì đang dừng ở bài nhạc số tám, “To begin let’s get closer”, ca sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngon-luong-tieu/1797863/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.