Cô lấy tay quệt đi những giọt nước mắt, cô sợ nếu như có ai nhìn thấy thì phiền lắm.
Bỗng cô có cảm giác như có ai đứng sau lưng mik. Cô quay lại thì thấy bóng dáng quen thuộc
- Là anh?
Anh mỉm cười, 1 nụ cười nham hiểm.
- Anh làm gì ở đây?
- Đi ngang qua thôi
- Zậy sao đứng sau lưng tôi?
- Vô tình đứng sau lưng cô..vô tình thấy cô khóc..vô tình nghe thấy những gì cô vừa nói..tất cả chỉ là vô tình thôi
Anh mỉm cười nửa môi, gương mặt như trêu cô
- Ko ngờ..anh lại là 1 người chuyên đi nghe lén chuyện của người khác
- Tôi đã nói chỉ là vô tình thôi mà..
- Vô tình theo cái cách đó hả?
- Tôi đã nói là vô tình rồi..cô nghĩ sao thì tùy cô. À mà 1 người con gái mạnh mẽ suốt ngày cãi nhau như cô mà cũng có lúc biết khóc à?
- Ko liên quan đến anh, đồ đi nghe lén
- Cô.. ko nói nữa. Tôi về, tôi có việc rồi
Cô im lặng và cúi đầu xuống
- Cô sao zậy?
- Về đi, anh có việc đấy
- Chỉ là về ăn cơm thôi, việc này cũng nhẹ nhàng à
Anh cười cô. Cô nhìn mặt anh mà tức
- ( Cái mặt đáng ghét, cười hoài)
- Đang rủa tôi thầm à?
Cô giật mình. Anh ta đặt camera trong não cô chắc
- Ko có
- Sao ko vào nhà đi? Ngồi đây phơi nắng à?
- Ko có chìa khóa nên ko vô dc
- Đừng nói với tôi cô đi học làm rớt chìa khóa nhá
- Tôi ko hậu đậu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-ngoan-nha-be-ngoc/45864/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.